Trong một ngày bình thường, khi trời mới sáng, một cô gái trẻ, tên là Thơm Vô, đã mở cửa cửa sổ để thở thàng không khí trong. Cô vừa mới mới 17 tuổi, có bộ thể thanh sạch, khuôn mạo ngọt ngào, đôi mắt như nước, thật là duy nhất trong làng. Thơm Vô sống với gia đình nhỏ ở vùng quê hương xa xôi, không có nhiều người chơi cùng cô. Vì vậy, cô thường chơi một mình trong khu vườn sau nhà.
Vào sáng sớm hôm thứ hai, Thơm Vô đi ra ngoài và bắt đầu đi bộ trên con đường xung quanh khu vườn. Cô vui vẻ chạy tới một con đường nhỏ bên ngoài khu vườn, nơi có nhiều cây cối và cỏ cao. Thơm Vô thích đi bộ trên con đường này bởi vì nó rất yên tĩnh và cô có thể nghe tiếng gió thổi qua rừng.
Trong lúc đi bộ, Thơm Vô bắt đầu nghe một tiếng hát nhẹ nhàng từ xa. Tiếng hát không rõ ràng, nhưng nghe được rõ ràng là một thanh niên nam. Cô liền chạy theo tiếng hát tới một nơi ngồi bên cạnh con đường. Thơm Vô thấy một thanh niên nam ngồi trên một chiếc ghế thờ tựa, tay trỏ vào miệng và hát.
Thân thể thanh niên này thật đẹp, có bộ thể thanh sạch, khuôn mạo thanh thô, đôi mắt như nắng lửa. Thơm Vô đã ngừng bước lại nhìn anh, không biết phải nói cái gì.
"Chào cô", thanh niên nói với cô khi thấy cô đứng đó. "Tôi tên là Cửu. Có thể cho tôi biết tên cô không?".
Thơm Vô hơi hèn hạn, nói: "Tôi tên Thơm Vô".
"Thơm Vô thật đẹp", Cửu nói với vẻ nghiêm túc. "Có thể cho tôi biết cô chơi gì không?".
Thơm Vô liền nói: "Tôi chơi một mình, không có gì chơi cùng".
Cửu hươn hòe hòe hòe cười, nói: "Vậy cô có thể chơi với tôi không? Tôi mới mới tới đây".
Thơm Vô liền nói: "Được rồi".
Cửu đưa cho Thơm Vô một con túi nhỏ, nói: "Chơi này dễ dàng, chúng ta chỉ cần đặt túi vào đất và nhảy lên trên nó".
Thơm Vô thấy túi nhỏ thật nhỏ, không biết nó có gì đặc biệt. Cô đặt túi vào đất và nhảy lên trên nó. Tuy nhiên, khi cô nhảy lên trên túi, nó bắt đầu dao động và lăn lăn lăn lăn. Thơm Vô liền cố gắng giữ cân bằng nhưng túi lại càng dao động càng nhiều. Cô liền rơi xuống đất và bầm bầm bầm bầm.
Cửu cười rỡ rỡ, nói: "Đúng rồi, đây là trò chơi thôi đang ngủ. Khi túi dao động như vậy, người đứng trên túi sẽ cảm giác như ngủ".
Thơm Vô cảm giác như ngủ thật, liền nằm xuống trên túi và ngủ ngủ ngủ. Cửu liền lên trên túi và bắt đầu điều khiển túi dao động. Thơm Vô ngủ ngủ ngủ như thế nào cũng không tỉnh lại.
Sau đó, Cửu đưa Thơm Vô đến một nơi khác và tiếp tục chơi trò chơi thôi đang ngủ với cô. Thơm Vô cảm giác như ngủ thật, không biết đã trôi qua bao lâu. Khi cô tỉnh lại, thấy mình đang ở trong một chiếc xe đạp xe đạp xe đạp chạy trên đường phố phố thị trấn. Cậu đã mang cô đến đây bằng xe đạp xe đạp xe đạp.
Thơm Vô cảm giác hôn trầm khi thấy cảnh tượng này. Cậu thật đẹp, thể hình thanh sạch, khuôn mặt thanh thô, đôi mắt như nắng lửa. Cô liền hỏi Cửu: "Anh đưa tôi tới đây làm gì?".
Cửu cười rỡ rỡ, nói: "Chúng ta sẽ chơi trò chơi khác".
Thơm Vô cảm giác hôn trầm khi nghe Cửu nói vậy. Cô biết rằng trò chơi này sẽ mang tới sự vui chơi mới cho mình. Thơm Vô liền nói: "Được rồi".
Sau đó, Cửu đưa Thơm Vô đến một nơi khác và tiếp tục chơi trò chơi khác với cô. Thơm Vô cảm giác như trong giấc mộng vậy chút này cũng không tỉnh lại. Khi cô tỉnh lại, thấy mình đang ở trong một chiếc xe đạp xe đạp chạy trên đường phố phố thị trấn khác. Cậu đã mang cô đến đây bằng xe đạp xe đạp.
Thơm Vô cảm giác vui vẻ khi thấy cảnh tượng này lần nữa. Cậu thật đẹp, thể hình thanh sạch, khuôn mặt thanh thô, đôi mắt như nắng lửa. Cô liền hỏi Cửu: "Anh đưa tôi tới đây làm gì?".
Cửu cười rỡ rỡ, nói: "Chúng ta sẽ chơi trò chơi khác".
Thơm Vô cảm giác vui vẻ khi nghe Cửu nói vậy lần nữa. Cô biết rằng trò chơi này sẽ mang tới sự vui chơi mới cho mình lần nữa. Thơ姆 Vô liền nói: "Được rồi".
Sau đó, Cửu đưa Thơm Vô đến nhiều nơi khác và tiếp tục chơi trò chơi khác với cô. Thơ姆 Vô cảm giác như trong giấc mộng vậy chút này cũng không tỉnh lại. Khi cô tỉnh lại lần cuối, thấy mình đang ở trong một chiếc xe đạp xe đạp chạy trên đường phố phố thị trấn cuối cùng. Cậu đã mang cô đến đây bằng xe đạp xe đạp lần cuối.
Thơm Vô cảm giác vui vẻ cùng hôn trầm khi thấy cảnh tượng này lần cuối. Cậu thật đẹp, thể hình thanh sạch, khuôn mặt thanh thô, đôi mắt như nắng lửa. Cô liền hỏi Cửu lần cuối: "Anh đưa tôi tới đây làm gì?".
Cửu cười rỡ rỡ lần cuối, nói: "Chúng ta đã chơi đủ trò chơi rồi. Bây giờ anh sẽ đưa cô về nhà".
Thơm Vô cảm giác vui vẻ cùng hôn trầm khi nghe Cửu nói vậy lần cuối. Cô biết rằng cuộc chơi đã kết thúc và anh sẽ đưa cô về nhà lần cuối này. Thơm Vô liền nói: "Được rồi".
Sau đó, Cửu đưa Thơm Vó về nhà bằng xe đạp xe đạp và đưa cô vào phòng ngủ của mình. Thơm Vô cảm giác vui vẻ cùng hôn trầm khi thấy phòng ngủ của Cửu thật đẹp và trọn vẹn. Cô biết rằng cuộc chơi đã kết thúc và anh sẽ đưa cô về nhà lần cuối này rồi. Thớm Vó liền ngủ ngủ ngủ ngon ngon trong phòng ngủ của Cửu như ngày hôm trước vậy chút nữa cũng không tỉnh lại... 😴💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤💤